Thursday, October 4, 2007

Để nó cho tao


Đọc thư mày lòng tao đau quặn
Thằng cụt thằng lành cùng trăn trở như nhau
Nhớ mùa hè đỏ lửa năm nao
Tao thằng lính biệt động trấn ngọn đồi Gió
Mày thằng lính dù nhảy vào An Lộc tăng viện cho tao
Được lệnh bàn giao, tao kéo quân vào thành phố
không quên chỉ cho mày bìa rừng cao su đất đỏ
giặc chốt dầy đặc, mày bảo “để đó tao lo”
Sau ba tháng tử thủ
tao ở lại Bình Long, mày ra vùng lửa đỏ (vùng hỏa tuyến)
mãi cuối tháng tư đen vẫn chẳng được tin nhau
tao vào tù rồi lưu vong nơi hải ngoại
nay bỗng đươc thư mày
lời bi hùng thống thiết
mày bảo gởi súng cho mày tao không đành đoạn
vì cuộc chiến bây giờ không còn cần đến súng đạn
mà cần đến trái tim rực lửa yêu thương
mang lý tưởng TỰ DO DÂN CHỦ và NHÂN QUYỀN
đến tận hang cùng ngõ hẻm,
khi mọi người dân đều ý thức
đó là ngày giăc cộng phải vùi chôn
nhiệm vụ của mày cùng dân oan đi biểu tình khiếu kiện
cùng công nhân bãi thị đình công
còn nhiệm vụ tao ở ngoài này
vận động chính giới nước ngoài, vận động đồng bào hải ngoại….
tao đang ứng chiến ở sân bay
chờ đến giờ G nhảy vào New York
biểu tình chống thằng nguyễn tấn dũng
tao yêu cầu mày “để nó cho tao”
cuộc chiến này không có tên Dương Văn Minh
nhưng vẫn có Nguyễn Cung Thương và Đoàn Trọng Hiếu.

Mũ nâu 52

No comments: